Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Hòa
Thụy Bất Tỉnh Đích Miêu 924-10-2024 01:57:19
Tiếng nói vang lên, hai vị tộc trưởng run lên, bị dọa đến chảy mồ hôi ròng ròng: "Không không không, những năm gần đây, mặc dù là nguyên nhân bị uy hiếp, nhưng hai nhà chúng ta chung quy là làm ra rất nhiều chuyện hồ đồ."
"Vì bồi thường tổn thất những năm gần đây của Khương gia, hai nhà chúng ta nguyện ý dâng lên bốn phần gia sản làm bồi thường."
"Từ hôm nay trở đi, hai nhà chúng ta nguyện ý lấy Khương gia như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tuyệt không hai lời!"
"Đúng đúng đúng."
Khương Đạo Huyền lộ vẻ mất kiên nhẫn, khoát tay áo, ra hiệu hai người im miệng.
Đợi đến khi hiện trường một lần nữa yên tĩnh lại, hắn ta mới lạnh giọng nói: "Khương gia ta gặp nhiều cực khổ như vậy, nếu ta không xuất quan, chỉ sợ Khương gia đã bị các ngươi bức đến diệt tộc rồi nhỉ? Thế nào, bây giờ các ngươi biết sợ rồi chứ?"
Lời vừa nói ra, bầu không khí trong đại sảnh nghị sự đều trở nên đặc biệt ngột ngạt.
Mà tất cả mọi người hai nhà Tôn đều bị dọa đến câm như hến.
Chỉ có Cao tộc trưởng cả gan, đang chuẩn bị nói cái gì đó, nhưng lại bị Khương Đạo Huyền ngắt lời: "Những chuyện này sau đó hẵng nhắc lại, hôm nay, ta thật sự cảm thấy có chút tò mò đối với một chuyện, không biết Cao tộc trưởng có thể trả lời một phen hay không."
Mắt thấy đối phương trực tiếp gọi tên mình, khóe miệng Cao tộc trưởng giật một cái, run rẩy nói: "Còn... xin cứ nói."
"Trước khi ta bế quan, từng tốn hao đại giới mua một viên Tử Linh đan từ Trân Bảo các do Cao gia sáng lập, chỉ là sau khi ta phục dụng, lại phát hiện đan dược này bị người động tay chân, giấu giếm một loại độc tính nào đó, thiếu chút nữa làm hại ta thất bại trong gang tấc."
"Cao tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi không nên cho tộc trưởng ta một lời giải thích sao?"
Ánh mắt Khương Đạo Huyền lạnh lùng, trong lời nói đã xen lẫn một chút sát ý.
Vừa dứt lời, giống như một tảng đá lớn rơi xuống mặt nước phẳng lặng, dẫn tới toàn trường xôn xao!
Cao tộc trưởng trong lòng hồi hộp, nhất thời cảm giác đại sự không ổn.
Quả nhiên là chuyện gì cũng nói ra, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Khương Đạo Huyền lại nói ra việc này ngay mặt!
Đáng chết! Không phải tên Đường Chính Dương này nói độc này vô sắc vô vị, sau khi ăn vào, cho dù là tu sĩ Tử Phủ cảnh cũng gánh không được sao?!
Cao tộc trưởng điên cuồng tức giận mắng Đường Chính Dương trong lòng.
Vốn nghe nói Khương Đạo Huyền xuất quan, hắn còn tưởng rằng đối phương không ăn vào Tử Linh Đan, chỉ dựa vào thực lực bản thân hoàn thành đột phá, do đó may mắn tránh thoát một kiếp.
Nhưng nghe đối phương hỏi, trong nháy mắt hắn hiểu được phán đoán của mình sai lầm, sắp xảy ra chuyện lớn!
Người Cao gia phía sau cũng bởi vì tộc trưởng lớn mật mà đồng loạt ngây người.
Tôn tộc trưởng thì dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, nhìn về phía Cao tộc trưởng.
Phải biết rằng đây chính là Khương Đạo Huyền! Ngươi liền dám trực tiếp hạ độc như vậy? Không lo lắng kế hoạch thất bại, bị đối phương trả thù?
Đinh Tuyên ngồi trên ghế thái sư cũng nhìn về phía Cao tộc trưởng, mặt lộ vẻ cổ quái.
Ngay cả hạ độc vào trong Tử Linh Đan cũng không giết chết được Khương Đạo Huyền, đúng là một đám phế vật.
Lúc này, Khương Thần mở to hai mắt, cảm thấy rất bất ngờ.
Hắn thật không ngờ tộc trưởng của mình lúc bế quan lại gặp phải nguy hiểm như vậy!
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn bỗng nhiên hiện ra một cỗ lửa giận ngút trời.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp đi ra từ phía sau lưng Khương Đạo Huyền, đi tới trước mặt mọi người, duỗi ngón tay chỉ vào Cao tộc trưởng, giận dữ mắng: "Hay cho một Cao gia! Các ngươi thật là gan chó! Dám động tay động chân trong đan dược, chuẩn bị độc hại tộc trưởng của chúng ta, nếu không phải tộc trưởng cát nhân có thiên tướng, thật đúng là để cho các ngươi thực hiện được rồi."
(Cát nhân có thiên tướng: người tốt ắt gặp lành)
"Các ngươi đều làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, còn muốn Khương gia chúng ta thông cảm cho các ngươi? Phi! Cho các ngươi nằm mơ đi! Chuyện như vậy, chính là để cho các ngươi chết một vạn lần cũng không đủ tiếc!"
Thanh âm phẫn nộ vang vọng đại sảnh, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Đinh Tuyên tùy ý liếc nhìn Khương Thần một cái, mắt thấy là một vị thiếu niên, không khỏi lộ ra một chút ý cười.
Vẻn vẹn tu vi Hậu Thiên Cảnh nhị trọng, đã dám nhảy ra trước mặt nhiều người như vậy, giận dữ mắng mỏ Cao gia tộc trưởng Tiên Thiên Cảnh bát trọng, thật sự là gan dạ không nhỏ a.
Lúc này, thấy bị một vị tiểu bối quát lớn như vậy, Cao tộc trưởng nhất thời cảm thấy mặt mũi có chút không nhịn được, sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống.
Chỉ là còn chưa đợi Cao tộc trưởng mở miệng, con trai Cao Cảnh Sơn nhà mình đã giành mở miệng trước nói: "Làm càn! Nếu là Khương tộc trưởng trách cứ, ta tự nhiên không lời nào để nói, nhưng phụ thân ta tốt xấu cũng là tộc trưởng một tộc, há để tiểu bối như ngươi có thể tùy ý chỉ trích? Chẳng lẽ, đây chính là gia giáo của Khương gia các ngươi?"