. . . .
Nghe được Tô Thần nói.
Lăng Thiên Hà ngẩn ra, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.
Hắn thật sự không nghĩ tới Tô Thần sẽ hỏi thế này.
Trước giời hắn thật sự có chút xem thường Tô Thần.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lăng Thiên Hà không khỏi xuất hiện sát ý.
Tô Thần không đơn giản, nói cách khác Tô Thần có khả năng cản trở hắn trở thành lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Ánh mắt loè tia sáng sắc lạnh.
"Tô Thần, không nghĩ tới ngươi cũng khá thông minh, nhưng mà ngươi phải biết rằng người thông minh thường sống không lâu!"
Giọng điệu Lăng Thiên Hà có chút lạnh lẽo.
Tức khắc một cỗ hàn ý lan tràn trong mật thất.
Tô Thần nhìn Lăng Thiên Hà mà sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới chỉ một câu thôi mà đã khiến Lăng Thiên Hà nổi lên sát tâm với hắn.
Còn hô thẳng tên.
Đây tiết tấu muốn động thủ nha!
Tô Thần trong lòng càng thêm chắc chắn đối phương biết được một ít chuyện?
"Lăng thúc, ngươi động sát tâm với ta, nhưng ngươi giết ta thì ai giúp ngươi làm tấm mộc và kẻ chết thay đây?"
Tô Thần bình tĩnh nói.
Hiện tại tuy hắn vừa mới bước vào Tiên Thiên sơ kỳ.
Nhưng phối hợp với cánh tay Băng kỳ lân, muốn áp chế Tiên Thiên trung kỳ Lăng Thiên Hà không quá khó khăn.
"Ngươi là cho rằng ta không dám giết ngươi sao?"
"Vậy ngươi liền sai rồi, tối hôm qua đối phương không ra tay với ngươi mà ra tay với tống Nguyên, thuyết minh cái gì?"
"Thuyết minh có thể là đối phương đang ép ngươi, nhìn xem ngươi có biết chuyện gì hay không?"
"Nếu ngươi biến mất, ta trở thành lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu, đối phương không tìm thấy ngươi mà ta là người cuối cùng gặp mặt ngươi, ngươi nói xem đối phương sẽ ra tay với ta sao?"
"Bọn họ sẽ tìm ta, nếu bọn họ tìm ta thì ta có thể hợp tác với bọn họ."
"Huống hồ Kim Phong Tế Vũ Lâu có hợp tác với Tử Đàn Cung ở tái ngoại, tin tức phụ thân ngươi chết ta đã cho người thông tri Tử Đàn Cung!"
"Hẳn là vài ngày nữa cao thủ Tử Đàn Cung sẽ đến!"
"Ta tin tưởng, với thủ đoạn của ta thì kéo dài thêm mấy ngày nữa vẫn được!"
Lăng Thiên Hà lạnh giọng nói.
Biểu hiện của Tô Thần bây giờ nằm ngoài dự kiến của hắn.
Cho nên hắn chuẩn bị ra tay giải quyết Tô Thần.
"Xem ra ngươi muốn ra tay với ta, đúng lúc ta cũng muốn bắt lấy ngươi để moi ra một số chuyện?"
Tô Thần nhìn Lăng Thiên Hà, bình tĩnh nói.
Thấy phản ứng của Tô Thần và lời hắn nói.
Lăng Thiên Hà cảm giác có chỗ không thích hợp, thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
Ánh mắt đảo quanh một vòng.
Hắn sợ Tô Thần sắp xếp mai phục.
"Không cần khẩn trương, nơi này không có những người khác, chỉ có ngươi và ta, động thủ với ngươi cũng không phải người khác, chính là ta!"
Thời điểm Tô Thần nói chuyện.
Hơi thở trên người bắt đầu biến hóa, một cỗ Tiên Thiên kình khí lưu chuyển quanh thân hắn.
"Tiên Thiên cảnh, ngươi bước vào Tiên Thiên cảnh, không nghĩ tới ngươi che giấu sâu như vậy!"
Lúc này Lăng Thiên Hà nhìn Tô Thần, trong ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc cùng khó tin.
Nhưng mà Tiên Thiên khí kình không thể làm giả được.
"Chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ mà muốn khiêu chiến ta, ta không biết ngươi lấy lòng tin đâu ra!"
Tuy rằng nói như vậy nhưng Lăng Thiên Hà lại dẫn đầu động thủ.
Bàn chân đạp mạnh, thân hình vọt về phía Tô Thần.
Bàn tay xuất hiện một cỗ kình khí màu tím rồi sau đó hóa trảo quét thẳng vào đầu Tô Thần.
Tốc độ cực nhanh, ma sát với không khí tạo ra âm thanh chói tai.
Lăng Thiên Hà hắn tốt xấu cũng là cao thủ Tiên Thiên trung kỳ.
Còn đột nhiên ra tay, hắn tin tưởng Tô Thần tuyệt đối tránh không khỏi một kích nhày.
Nhưng nháy mắt tiếp theo.
Tô Thần lại giơ tay tung một quyền, tốc độ cũng cực nhanh, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí kình cương mãnh.
Oanh!
Bàn tay cùng nắm tay va chạm phát ra tiếng nổ.
Hai người đồng thời ngẩn ra lui lại mấy bước.
"Chỉ với chút thực lực ấy sao? Thật sự làm ta thất vọng!"
Lúc Lăng Thiên Hà kinh ngạc.
Tô Thần lại tấn công lần nữa, Kim Cương Hỗn Nguyên Kình khí nháy mắt trải rộng toàn thân, sau đó hắn dũng mãnh vọt tới Lăng Thiên Hà.
Khi công kích gần tới thì trên nắm tay xuất hiện một bóng núi sông.
Sơn Hà Môn, Sơn Hà quyền.
Tô Thần tốt xấu gì cũng là đệ tử Sơn Hà Môn, chắc chắn phải tu hành công pháp Sơn Hà Môn.
Nắm tay oanh ra đại khí hào hùng, thêm khí kình bá đạo của Kim Cương Hỗn Nguyên Kình.
Lăng Thiên Hà cảm thấy tim đập nhanh.
Hắn vội vàng ra tay ngăn cản.
Lực lượng toàn thân dũng mãnh tập trung vào cánh tay, khí kình lưu chuyển quanh nắm tay va chạm với không khí tạo ra từng gợn sóng.
Nháy mắt nắm tay hóa thành trảo, đầu ngón tay mơ hồ có ánh sáng tím lấp lóe.
Muốn xé rách quyền kình của Tô Thần.
Nhưng một trảo của Lăng Thiên Hà lại căn bản không thể xé mở quyền kình của Tô Thần.
Chỉ còn tự bản thân công kích bị đình trệ một chút.
Trong khoảnh khắc đình trệ, Tô Thần lại khẽ quát một tiếng, chân đạp mạnh.
Oanh!
Mặt đất bên trong mật thất nứt ra, bụi đất cuồn cuộn che khuất tầm mắt của Lăng Thiên Hà.
Tiếp theo thân thể Tô Thần va chạm với đối phương.
Oanh!
Thân thể Lăng Thiên Hà bị Tô Thần đánh bay đập vào vách mật thất.
"Ngươi!"
Lăng Thiên Hà không nghĩ tới kết quả sẽ như thế này, hắn muốn phản kích.
Nhưng đúng lúc này một bàn tay nhanh chóng thò tới bắt lấy cổ Lăng Thiên Hà.
"Lăng thúc, thực lực của ngươi thật sự khiến ta thất vọng rồi, ta cũng chưa có toàn lực!"
Tô Thần nắm cổ nhấc bổng thân thể Lăng Thiên Hà lên.
"Nói ra hết tin tức mà ngươi biết đi!"
"Không cần giở trò, miễn cho ta không cao hứng liền bóp nát cổ ngươi!"
Tô Thần lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén.
Lăng Thiên Hà bị đánh mà ngây ngốc nghe Tô Thần nói mới chậm rãi khôi phục ý thức.
Nhìn ánh mắt Tô Thần mà cảm thấy khủng bố.
Muốn nói chuyện nhưng là cổ bị bóp, chỉ có thể há miệng.
Tô Thần thả lỏng bàn tay để hắn có thể phát ra một chút âm thanh.
"Ta chỉ tra được người giết phụ thân ngươi hiện đang ở trong một trang viên ngoài thành."
"Chủ nhân của trang viên kia là Lôi Đường Lôi Ngạo, không tra được gì khác nữa!"
Lăng Thiên Hà đè nén sự khủng hoảng trong lòng, nghẹn ngào nói.