Tin tức dường như đã truyền đến chiến trường Yến Bắc, không lâu sau, một phong gia thư cách xa ngàn dặm được gửi về gấp.
Mà thông tin trong bức gia thư, lại một lần nữa chấn động phủ Thần Tướng.
Hình Võ hầu, vậy mà đã đạt đến cảnh giới Tam Bất Hủ!
Trong gia thư nói, bảo đại phu nhân tuyệt đối không được từ bỏ Hạo Nhi, nhất định phải để hắn bước lên con đường Võ Đạo.
Cho dù chỉ là mới bước vào, tương lai dựa vào thần huyết thức tỉnh, cũng có thể có một phen làm nên sự nghiệp, tuy rằng sẽ không còn khả năng trở thành thiên tài nữa, nhưng ít nhất có thể mưu cầu chức vị cấp bậc bách phu trưởng trong quân đội.
Như vậy, cũng coi như không phụ danh hiệu nhi lang Lý gia.
Đại phu nhân họ Hạ, tên Kiếm Lan.
Hạ Kiếm Lan đã hơn sáu mươi tuổi nhưng trông chỉ như bốn mươi mấy tuổi, xem xong gia thư, nàng chỉ khẽ thở dài:
"Hạo Nhi mệnh khổ, đều tại ả tiện nhân kia."
Không ai biết, ả tiện nhân trong miệng nàng là ai. ... ...
Những ngày sau đó, Lý Hạo cảm thấy mình lại trở về như bình thường.
Không cần phải Trúc Cơ nữa, nghe nói là định đợi hắn bốn tuổi, thử Dung Huyết cho hắn.
Như vậy, mỗi ngày Lý Hạo không có việc gì làm, cũng có nhiều thời gian hơn để lén lút chơi cờ, điểm kinh nghiệm đang âm thầm tăng lên nhanh chóng.
Mà tin tức Lý Hạo là phế thể Võ Đạo, không biết là ai đã tiết lộ, truyền ra ngoài phủ.
Tại thành Thanh Châu, trong các quán cơm tửu lâu, đột nhiên xuất hiện thêm một số đề tài bàn tán, nhưng hầu hết mọi người đều chỉ coi đó là trò câu khách của người kể chuyện, không ai thực sự tin tưởng.
Dù sao, đó cũng là nhi lang Lý gia.
Tuy nhiên, rơi vào tai một số đối thủ của Lý gia trong triều, thì lập tức gây được sự chú ý.
Đợi phái người đi dò xét cẩn thận, phát hiện tình hình thực sự như vậy, không ít người trong phủ vừa mừng vừa sợ.
Mừng là Lý gia huy hoàng ngàn năm, cuối cùng cũng xuất hiện huyết mạch suy bại!
Nhưng không nhoeg, Hình Võ hầu giấu diếm rất sâu, vậy mà đã sớm đạt đến cảnh giới Tam Bất Hủ, đến tận bây giờ mới bại lộ.
May mắn thay, nhi tử của hắn là phế thể Võ Đạo, nếu không, tương lai, nhiều khả năng lại là một Lý Quân Dạ khác!... ...
Chớp mắt, Lý Hạo đã bốn tuổi.
Sau một năm lén lút nỗ lực, Kỳ Đạo của Lý Hạo thuận lợi bước vào nhị đoạn.
Đồng thời lại thu hoạch được một điểm kỹ nghệ mới.
Không chút do dự, Lý Hạo dùng điểm kỹ nghệ vào Kiếm Đạo.
Kiếm Đạo của hắn cũng vì thế mà tăng lên đến nhị đoạn.
So với lần thăng cấp đầu tiên, thông tin ập đến phức tạp và phong phú hơn, Lý Hạo bốn tuổi hiện đã có thể miễn cưỡng chịu đựng được, chỉ cảm thấy đầu hơi căng lên mà thôi.
Theo sự thăng cấp của Kiếm Đạo, kỹ năng trên bảng thông tin cũng thay đổi.
[Tên: Lý Hạo]
[Tuổi: 4]
[Tu vi: Phàm]
[Kiếm Đạo: Nhị đạn]
[Kỹ năng: Hải Vô Nhai - Triều Tịch (Cực phẩm) [Cấm]]
[Nắm giữ nghệ thuật: Kỳ Đạo]
[Kỳ Đạo: Nhị đoạn (0/1000)]
[Sưu tập kỳ phổ đồ giám: 0]
[Điểm kỹ nghệ: 0]
Chỉ có điều, sau khi Kỳ Đạo bước vào nhị đoạn, Lý Hạo phát hiện chính mình tiếp tục tự mình đánh cờ, không thể nâng cao điểm kinh nghiệm được nữa.
Ngoài ra, theo sự thăng tiến của Kiếm Đạo, Lý Hạo lĩnh ngộ được "Hải Vô Nhai - Triều Tịch", cũng từ độ thành thục (hoàn mỹ), tăng lên thành (tối cao)!
Dòng kí ức phong phú về Kiếm Đạo, khiến Lý Hạo có cảm giác như chính mình đã cầm kiếm mấy chục năm.
Kiếm thuật Triều Tịch vốn đã được hắn lĩnh ngộ đến mức đỉnh phong, lúc này trong mắt hắn lại xuất hiện một số tỳ vết.
Đây là tỳ vết của chính kiếm thuật.
Hay nói cách khác, là điểm thiếu sót của chiêu thức kiếm thuật này.
Suy cho cùng, không hề có một chiêu thức kiếm pháp nào có thể hoàn hảo.
Giống như một cây gậy cực kì hoàn mỹ, có thể chém có thể đập, nhưng lại không thể cắt được người khác.
Mà giờ phút này, Lý Hạo đã bù đắp được thiếu sót của kiếm thuật này, thông qua sự lĩnh ngộ của chính mình về Kiếm Đạo.
Lý Hạo nhớ đến vị sư phụ trong quân đội truyền thụ kiếm thuật cho Lý Càn Phong, đối phương từng nói, bất kì kĩ thuật nào, ngoài cảnh giới tầng ba, còn có cảnh giới tầng bốn.
Hiện tại, Lý Hạo chính là tầng bốn, tối cao!
Chỉ là.
Tuy rằng Kiếm Đạo thăng tiến, kiếm thuật Triều Tịch cũng đạt đến tối cao, nhưng Lý Hạo lại chưa từng thi triển.
Chỉ là trong đầu, hắn đã suy diễn đến mức cực hạn.
Nhưng, Lý Hạo có cảm giác, chỉ cần trong tay có kiếm, là có thể triển khai kiếm thuật này một cách hoàn hảo.
Chẳng qua khi đó, cơ thể mình sẽ phải chịu gánh nặng như thế nào, hắn không thể đoán trước được.
Thân thể hài tử của hắn bây giờ, thực sự quá yếu ớt, thậm chí, cho dù sau này hắn trưởng thành, chỉ sợ thân thể bình thường, cũng khó có thể chịu đựng nổi chiêu thức kiếm pháp huy hoàng kia.