Tác giả: Đào Hoa Lộ
Lâm Uyển xuyên thành bà chị dâu cực phẩm nhớ thương chú em chồng trong một quyển tiểu thuyết về niên đại văn, mẹ chồng vô cùng ác độc, cô em chồng thì xấu xa. Mặc dù ông chồng là người đẹp trai nhưng lại bị điếc, tàn tật, nhà mẹ đẻ lại là một đám ma ốm, không có chỗ dựa. Một cô vợ nhỏ vô cùng thê thảm. Người qua đường: Không chia nhà, cô vợ nhỏ kia không có đường sống đâu. Bà mẹ chồng cười lạnh: Chia nhà ư? Cô nằm mơ. Chưa được mấy ngày, bà mẹ chồng ác độc khóc lóc muốn chia nhà. Lâm Uyển: Chia nhà? Bà nằm mơ đi. Lâm Uyển: Con dâu, chị chồng ác độc tỏ vẻ bất công chính là bệnh, cần phải trị! Lười làm là bệnh, càng cần phải trị. Trị đến mức khiến cho đám người kia gào khóc thảm thiết, biết lao động là vinh quang, vừa lười vừa háu ăn, vừa gian vừa láu cá chính là đáng xấu hổ nhất. ... Sau này con dâu thê thảm kia trở thành thần y. Ông chồng tàn tật đứng lên, vừa cao vừa đẹp trai, biết kiếm tiền còn thương vợ. Lâm Uyển cắn hạt dưa nhìn vở kịch gà bay chó chạy của nhà chồng, cuộc sống thoải mái. Gỡ mìn: 1: Xuyên sách hệ thống, bàn tay vàng. Nội dung: Xuyên thời không, làm ruộng, hệ thống, niên đại văn. Nhân vật chính Lâm Uyển, Lục Chính Đình, Lục Minh Quang. Ngoài ra: Nuôi bánh bao, cực phẩm, ngược cặn bã, sảng văn, nông thôn, điền viên.